Nhớ
Đã lâu rồi con học ở nơi xa
Bao ngày xa cách chưa về nhà
Để trong lòng dâng lên bao nỗi nhớ
Con nhớ nhà, nhớ cha mẹ , nhớ em con.
Cha mẹ ơi chữ hiếu vẫn chưa tròn
Từng đêm thao thức chẳng ngủ ngon
Cố dấu nước mắt sao lệ vẫn tuôn trào
Con đã khóc sao không vơi nỗi nhớ
Biết bao ngày trong lòng con trăn trở
Ở quê nhà cha mẹ ra sao
Vẫn sớm khuya cha mẹ tần tảo
Dãi nắng dầm sương mệt biết bao
Mái tóc cha những ngày nào
Giờ chẳng còn xanh như trước nữa
Mẹ thì vẫn lo ăn từng bữa
Da sạm đen vì màu của sương gió.
Đứa em con thì vẫn còn nhỏ
Chẳng giúp cha mẹ được gì đâu
Nhiều khi để cha mẹ phải lo âu
Vì nó nhỏ chưa biết gì đâu ạ.
Những trưa nắng mẹ nấu cơm bếp dạ
Khói cay mắt để được bữa cơm ngon
Rồi từng ngày thân mẹ gầy héo hon
Cha nhìn mẹ mà phải rơi nước mắt
Mẹ biết chăng lòng con cũng đau thắt
Thương mẹ nhiều, nhiều lắm mẹ ơi
Nhưng sao con không thể cất lên lời
Chỉ mấy tiếng thôi : “ con thương cha mẹ”.
Con biết rằng bao đêm mẹ thầm khóc
Thương cho con xa nhà đi học
Cũng chỉ mong mai này con khôn lớn
Kiếm được tiền, cha mẹ đỡ khổ hơn.
Nhiều lúc lòng con chợt giận hờn
Tự trách mình sao chẳng thể nói
Chỉ mấy tiếng thôi :”con thương cha mẹ “….